Bạn có biết? Người bản xứ nói tiếng Anh thường sử dụng tông giọng thấp hơn so với người nói tiếng Việt, và lý do nằm ở những điểm khác biệt thú vị giữa ngữ điệu của hai ngôn ngữ này!
1. Tiếng Anh – Tông giọng trầm & nhấn trọng âm
🔸 Biến đổi ngữ điệu: Trong tiếng Anh, tông giọng chủ yếu được dùng để thể hiện cảm xúc, nhấn mạnh, và loại câu (ví dụ: câu hỏi hay câu khẳng định). Mặc dù cũng có thay đổi trong cao độ, nhưng người nói tiếng Anh thường giữ tông giọng rộng nhưng thấp hơn tiếng Việt, đặc biệt trong những câu trung tính.
🔸 Nhịp điệu dựa trên trọng âm: Tiếng Anh là ngôn ngữ nhịp điệu dựa trên trọng âm – một số âm tiết được nhấn mạnh, trong khi các âm tiết khác “giảm nhẹ”. Điều này làm cho tông giọng cơ bản trở nên thấp hơn, và chỉ có những từ cụ thể được nhấn mạnh bởi sự thay đổi tông giọng.
2. Tiếng Việt – Thanh điệu phong phú & nhịp điệu âm tiết
🔸 Ngôn ngữ có thanh điệu: Tiếng Việt lại là một ngôn ngữ có thanh điệu, nghĩa là tông giọng quyết định nghĩa của từ! Mỗi từ có một thanh điệu riêng, với những đường nét tông giọng khác nhau (tông cao, thấp, lên, xuống), tạo nên phạm vi tông giọng cao và biến đổi rõ nét hơn trong từng âm tiết.
🔸 Nhịp điệu dựa trên âm tiết: Tiếng Việt dựa trên nhịp điệu của từng âm tiết, mỗi âm tiết đều được nhấn rõ và phát âm cẩn thận với thanh điệu riêng, dẫn đến tông giọng nói chung cao hơn và biến đổi nhiều hơn.
3. Bài học rút ra
Tóm lại, điều này có ý nghĩa gì?
- Người nói tiếng Anh thường có tông giọng thấp hơn và dùng tông chủ yếu cho ngữ điệu của cả câu dài.
- Người nói tiếng Việt thường có tông giọng cao và đa dạng hơn, mỗi âm tiết đều có thanh điệu riêng, khiến giọng nói nghe “cao” hơn.
Vì vậy, khi bạn muốn “nghe Tây” hơn trong tiếng Anh, hãy thử hạ tông giọng xuống một chút và tập trung vào cách nhấn trọng âm trong từng cụm từ. Bạn sẽ thấy giọng nói của mình trở nên tự nhiên hơn! 🗣️
Tác giả: Thầy Quang Nguyễn
Fanpage: MoonESL – phát âm tiếng Anh
Khóa học: Phát âm tiếng Anh – nói tự nhiên
Khóa học: Phương pháp luyện nghe sâu tiếng Anh