1. Câu chuyện thứ nhất.
Kiểm soát viên không lưu cho phép máy bay hạ độ cao “TWO four zero zero”. Phi công nhắc lại lệnh cho phép là “OK. four zero zero” (vì tưởng là nghe: “to 400”).
Máy bay sau đó hạ độ cao xuống 400 feet (122 mét) thay vì 2.400 feet (732 mét) như kiểm soát viên không lưu đã yêu cầu.
2. Câu chuyện thứ hai.
Trong một trường hợp khác, một cơ trưởng, người đang lái máy bay, nghe đồng nghiệp của mình nói: “cleared to 7” Ông bắt đầu hạ độ cao xuống 7.000 feet (2.135 mét).
May mắn thay, khi máy bay đang hạ cánh xuống 9.500 feet (2.898 mét), không lưu thông báo độ cao chính xác là 10.000 feet (3.050 mét).
May mắn thay, khi máy bay đang hạ cánh xuống 9.500 feet (2.898 mét), không lưu thông báo độ cao chính xác là 10.000 feet (3.050 mét).
Giao tiếp của đồng nghiệp mà cơ trưởng nghe là “cleared to 7” (độ cao 7000 feet) thực tế là “cleared two seven” – có nghĩa là hạ cánh xuống đường băng “27L”.
3. Bài học rút ra…
Sự nhầm lẫn đầu tiên đã gây ra một tai nạn lớn dẫn đến bốn người chết, trong khi ở trường hợp thứ hai, lỗi đã được sửa kịp thời để ngăn chặn một thảm kịch.
Những ví dụ này cho thấy mạng sống của con người có thể phụ thuộc vào những chi tiết nhỏ bé tưởng chừng không đáng kể trong giao tiếp bằng lời nói.
Tác giả: Thầy Quang Nguyễn
Fanpage: MoonESL – phát âm tiếng Anh
Khóa học: Phát âm tiếng Anh – nói tự nhiên
Khóa học: Phương pháp luyện nghe sâu tiếng Anh